Đọc ‘Tự truyện của Benjamin Franklin’ – Dye1002

 


Tôi tìm đến cuốn sách vì sự tò mò. Tôi đã nghe nhiều người giới thiệu về nó nhưng chưa từng tìm đọc. Thật ra tôi không hứng thú về mấy quyển hồi ký cho lắm. Tôi có một thói quen xấu, đó là cứ hễ ai giới thiệu quyển sách nào đó cho tôi thì tôi đều ngay lập tức nói ‘Được được, tớ sẽ đọc’ nhưng sau đó – Các bạn biết rồi đấy – Tôi chỉ thực sự tìm đến quyển sách đó khi có một phép màu kỳ diệu xảy ra. Điều này cũng không thể trách tôi được, chúng ta đều có sự mặc định rằng tự do của chúng ta là trên hết. Việc đọc quyển sách mà mình tự chọn lựa cũng là một sự tự do. Vậy nên tôi tôn trọng tự do của mình, tôi chỉ thực sự đọc một quyển sách vì tôi muốn đọc nó, không phải vì ai đó thân thiết giới thiệu cho tôi. Tôi nghĩ rằng chính mình cũng không nên áp đặt sở thích cá nhân lên người khác vì điều đó thật khiếm nhã.

Quyển ‘Tự truyện của Benjamin Franklin’ đến với tôi theo một cách rất kỳ lạ. Đành rằng nó được người khác giới thiệu tới nhưng bản thân tôi cũng muốn tìm đọc. Thế là nhân lúc nó được bán giảm giá tôi nhanh chóng mua về. Tôi tò mò muốn biết câu chuyện trong quyển sách, có điều gì ở nó khiến cho mọi người hào hứng đến thế? Tôi đã nghe rất nhiều lời ca tụng về quyển sách, không dưới năm lần. Tôi nghĩ mình cần phải kiểm chứng.

Cảm nhận chung của tôi sau khi thưởng thức quyển sách chính là… Đây là một quyển sách hay. Giọng văn cuốn hút, câu chuyện thú vị mặc dù nó đã được giản lược đi đáng kể và nếu bạn không phải là một người quen đọc sách thì bạn khó mà hiểu được. Quyển sách cho tôi thấy một bức tranh chân thật, một thước phim sinh động về cuộc đời của một con người. Ở đó, ta cảm nhận được niềm vui, nỗi buồn, nỗi hân hoan, niềm kiêu hãnh, sự thất vọng… Của một con người vĩ đại. Ta cũng được nhìn thấy bức tranh chân thực của cuộc sống, về những con người và sự vật, sự việc nảy sinh, phát triển, vận hành trong lòng nước Mỹ. Đồng thời thông qua đó, ta cũng nhìn thấy một quang cảnh rộng hơn, không phải chỉ ở Mỹ mà còn là ở Việt Nam, ở thế giới, ở cuộc sống nói chung. Đó là một thế giới hỗn độn mà hiện thực và ảo mộng lẫn lộn vào nhau. Hiện thực như một vách núi thô với bề mặt gồ ghề nhưng hùng vĩ. Ảo mộng thì là lớp sương mờ hoa lệ bao phủ quanh vách núi. Nếu bạn không nhận thức rằng phía sau bức màn sương quyến rũ kia là những tảng đá lạnh tanh nhọn hoắc thì bạn sẽ rất dễ đâm đầu vào và bị thương. Quyển tự truyện cho tôi thấy rằng, con người đôi khi dễ bị quyến rũ bởi màn sương hơn và có xu hướng lao vào nó, hoàn toàn không nhận thấy sự nguy hiểm tiềm ẩn bên dưới. Họ mơ mộng điên cuồng để rồi chết trong hiện thực khắc nghiệt ngay sau khi giấc mộng hão huyền vụt tan. Điều này… Khiến tôi thoáng nghĩ đến truyện ngắn ‘Chiếc thuyền ngoài xa’ của Nguyễn Minh Châu.

Sau khi đọc hết quyển sách, tôi phải thừa nhận rằng tác giả có tư tưởng rất tiến bộ. Ông ấy không hề mất hi vọng hay niềm tin, ông ấy luôn hướng về những điều tích cực. Nói là một người luôn nghĩ về điều tích cực không có nghĩa rằng ông ấy luôn chỉ nhìn thấy mặt tốt. Trong tất cả những việc mà Benjamin trải qua, ông ấy luôn nhìn rất rõ các khía cạnh. Ông ấy dự liệu được kết quả tốt và cũng dự liệu được kết quả xấu. Ông ấy biết rằng mình bỏ ra thứ gì và sẽ thu lại được điều gì. Ông ấy tính toán các thiệt hại và lợi ích để rồi sau cùng lựa chọn cho mình phương án tốt nhất với những thiệt hại có thể chấp nhận và những lợi ích mà ông ấy mong muốn. Đối với Benjamin, tất cả đều là một bản hợp đồng có hàm chứa cả quyền lẫn nghĩa vụ. Mọi thứ đều rõ ràng và công bằng.

Về cuộc sống, tôi thấy rằng Benjamin không phải là một người hoàn toàn tốt. Ồ… Tất nhiên ông ấy là người tốt nhưng không phải tốt theo quan niệm của người Á Đông về ‘người quân tử’ (lol). Benjamin cũng từng mắc sai lầm, thậm chí trong tình yêu – Sai lầm về sự chung thủy. Nhưng mà ông ấy nhận thức được điều đó, ông ấy biết sửa chữa nó và rồi ông ấy vung đắp cho tình yêu hiện tại của mình, chọn lấy hạnh phúc mà không chọn lấy nỗi đau. Tôi thấy ông ấy là một người dũng cảm và luôn chủ động trong cuộc sống. Benjamin không phải là một người giỏi bẩm sinh. Ông ấy phải không ngừng học tập và rèn luyện, không ngừng rút kinh nghiệm từ những thất bại của mình. Những gì ông ấy đạt được là tài sản tích lũy từ cả một quá trình cố gắng. Với một người giỏi như thế, tài ba như thế mà còn phải cố gắng trăm lần ngàn lần thì những người kém năng lực hơn phải còn cố gắng nhiều như thế nào nữa? Quyển sách cho tôi thấy rằng không điều gì trong cuộc sống của chúng ta mà không phải do ta định đoạt. Chúng ta không cần bất cứ thứ gì từ bên ngoài tác động đến để có được hạnh phúc hay thành công. Hạnh phúc và thành công của chúng ta là do chúng ta tạo ra, chỉ có thể mà thôi. Và chỉ sự cố gắng, kiên trì, sự chịu khó mới mang đến của cải. Không có thứ giá trị nào tự nhiên rơi xuống từ trên trời. Những sự huyễn hoặc mà thế gian nói đến chỉ là lớp sương mù lóng lánh nhưng vô thực mà thôi.

Về nội dung thì không phải bàn cãi nhưng về mặt hình thức của quyển sách, tôi có một số điều không hài lòng. Tôi không biết trong quá trình làm việc họ có kiểm tra kĩ bản thảo hay không nhưng quyển sách thật sự mắc nhiều lỗi hành văn và cả lỗi chính tả. Thậm chí có đoạn họ còn nhầm lẫn tên nhân vật, khiến tôi rất bối rối khi đọc. Dù vậy, dựa vào bối cảnh của câu chuyện, tôi vẫn vượt qua được những nhầm lẫn này, tôi cảm thấy điều đó thật may mắn. Từ việc này, tôi cũng có một số lời khuyên dành cho những ai đã, đang và sẽ đọc sách, rằng hãy đọc thật kĩ và đừng tin vào quyển sách hoàn toàn. Sách chỉ là công cụ để truyền tải kiến thức, nó không tượng trưng cho kiến thức. Việc thu thập được kiến thức từ sách hay không tùy thuộc ở bạn. Tôi thấy nhiều người hơi bị thần thánh hóa việc đọc sách và thần thánh hóa cả quyển sách mà họ đã đọc, điều này thật ra không cần thiết. Đôi khi đọc cùng một quyển sách giống nhau nhưng thứ mà người này thu lượm được lại khác so với người kia. Điểm mấu chốt của việc đọc – Thứ giúp ta thực sự thu lượm được hiểu biết – Nằm ở tư duy. Vậy nên, hãy thật tỉnh táo khi đọc quyển sách của bạn.

Xong rồi, tôi đã chia sẻ cảm nhận về quyển ‘Tự truyện của Benjamin Franklin’ mà tôi đã đọc, tôi cảm thấy rất thư thái. Trời hôm nay rất đẹp và nhiều mây, tôi nghĩ tôi sẽ đọc tiếp quyển sách mà tôi đã mua cùng với quyển sách của Benjamin (Tôi mua đến hai cuốn, tôi đọc quyển hồi ký của Benjamin trước còn quyển kia thì để sau). He he, sau khi đọc xong, tôi cũng sẽ viết cảm nhận về nó. Bạn muốn biết tên của quyển sách thứ hai chứ? Tôi sẽ không tiết lộ đâu :P. Hãy đợi một thời gian và tôi sẽ đăng bài cảm nhận mới ^^

Muốn mua 'Tự truyện của Benjamin FranKlin' ???

Rồi, vào đây đồng tâm ạ: Mua 'Tự truyện của Benjamin FranKlin' với giá cực hợp nhí - Hãy mau mua quyển sách thú vị này về và ngấu nghiến nó nhé, nó xứng đáng có một suất trên kệ sách của bạn. Sau khi đọc xong hãy quay lại đây comment cho mình biết cảm nhận của bạn về quyển sách, xem liệu chúng ta có giống nhau hay không, nếu được chúng mình có thể trở thành đồng tâm của nhau á! Rùi, cảm ơn vì đã đọc hết bài, chúc bạn ngày mới tốt lành <3

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Review sách ‘Dám bị ghét’ – Quyển sách giúp bạn tìm lại chính mình

Mai nở dưới Sao - Chương 1: Khởi đầu - Phần 1