Mai nở dưới Sao: Chương 22: Vùng không gian vây kín đầu tiên - Phần 7

Sáng hôm sau, khi đang ngồi trên ban công ngắm phong cảnh thì Sao chợt thấy Nùng Tậu đứng trên cành cây phía xa. Cành cây đó cách mặt đất hơn mười mét, dẫu vậy nó là cành cây thấp nhất trong khu rừng này. Em thắc mắc quan sát chàng, Nùng Tậu tựa một tay vào thân cây, tay còn lại thì đưa lên, hướng về bầu trời. Đôi mắt sắc sảo ngước nhìn khoảng không xanh rợp tán lá trên cao, bất động.

Tầm hơn năm phút thì một con cò bất ngờ lao xuống, sự xuất hiện của nó kéo theo một ít lá rơi. Nó vỗ cánh phành phạch, giảm dần tốc độ rồi đáp lên tay chàng. Nùng Tậu vuốt nhẹ lên lưng nó, trên chân con cò cắp theo một chiếc hộp gỗ.

Nùng Tậu giữ lấy hộp gỗ rồi thả cò đi. Cánh chim trắng tinh khôi vừa lướt mất thì trên tay chàng cũng tước lại được một chiếc lông nhỏ. Nùng Tậu rút lá thư mà chàng đã thảo trước đó ra, nó bị chàng kẹp trong ống bảo vệ tay bằng đồng. Chàng đính lông cò lên lá thư bằng nút niêm phong tạo nên bởi thần lực, trên nút niêm phong đó còn có con dấu của chàng. Nùng Tậu thả lá thư lên trời. Lá thư lấp lánh sáng rồi biến mất, tốc độ rất nhanh.

Nùng Tậu nhảy trực tiếp từ cành cây đó xuống đất, chàng ta làm việc đó thuần phục và ngọt lịm, tiếp đất nhẹ nhàng điêu luyện như một con cào cào. Sao tựa cằm lên ban công nhìn chàng chăm chú, Nùng Tậu chưa trở về nhà vội, chàng ta dừng lại đó và ngẩng đầu hưởng chút nắng sớm. Ánh sáng lung linh xuyên qua cành lá rũ xuống khu rừng, rơi lên thân cây, mặt đất, chiếu qua vai chàng. Những vòng trang sức tinh xảo bằng đồng lóe sáng, rực rỡ. Nùng Tậu vùi tay vào mái tóc đen dài, kéo chúng ra phía sau, động tác thật tuấn lãng thanh lịch. Vòng trang sức trên tay va đập với ống bảo vệ tay bằng đồng tạo nên thanh âm trong trẻo.

Sao âm thầm đánh giá, ở một góc độ nào đó thì… Nùng Tậu cũng khá là đẹp trai. Tuy nhiên, chàng ta chỉ là bức tranh đẹp nếu được ngắm từ xa thôi. Còn khi đã đến gần, sẽ chẳng ai có thể cảm nhận được cái sự đẹp ấy nữa, bởi chàng ta rất ngã mạn.

Nùng Tậu mang chiếc hộp ấy về để ở gần cầu thang. Chàng lại đi ra khu vực đã dọn sẵn bẫy làm gì đó. Sao không nhìn thấy được chàng, em rời khỏi ban công, đi ra cửa trước, bấy giờ Nùng Tậu cũng đã hoàn thành công việc mất rồi.

Chàng quay lại ra hiệu cho em. Sao ngoan ngoãn đi xuống, Nùng Tậu còn bảo em vác chiếc hộp ấy đến cho chàng. Sao mang chiếc hộp đưa cho Nùng Tậu. Chàng và em đang đứng ngoài rìa của khu vực thí nghiệm. Nùng Tậu cắp hộp bên hông, bước vào trong. Khi hai người đi đến gần ranh giới giữa khu vực đó và vùng bên ngoài, không gian trước mặt đột nhiên biến đổi. Cảnh vật chợt trở nên nhòe đi. Cho đến khi bước qua ranh giới, sự biến đối ấy mới biến mất. Sao có cảm giác như em vừa đi vào một cánh cửa vậy.

- Ta đã trùm kết giới lên khu vực này. - Nùng Tậu giải thích.

Sao giờ mới thấu tỏ gật đầu, ra vậy, sự nhòe đi của cảnh vật ban nãy thực chất chính là sự dao động của kết giới khi em và chàng vượt qua nó để đi vào trong.

Hai người đứng đó hồi lâu, chẳng ai nói gì. Nùng Tậu rất suy tư còn Sao thì tần ngần, ái ngại. Tầm một khắc trôi qua và Nùng Tậu cũng đặt chiếc hộp xuống. Chàng xoa tay lên vai em, lướt từ bả vai trái xuống tận bàn tay trái, chỉ xoa đúng một phần cơ thể đó. Sao ngạc nhiên, em vốn định kháng cự lại Nùng Tậu vì không thích bị động chạm. Thế nhưng khi chàng ta vừa đặt tay lên vai Sao thì, em bỗng ngửi thấy một mùi hương rất lạ, Sao biết Nùng Tậu có lý do của mình, vì vậy em mới để yên.

Nùng Tậu xoa xong thì xua tay bảo em đi xa khỏi chàng ta một chút. Sao vâng lời, đi ra xa mười bước chân rồi quay lại, nhìn chàng.

Nùng Tậu dùng một mùi hương khác xoa lên tay để khử mùi vừa rồi đi. Sau đó ngồi xổm xuống mở chiếc hộp đó ra. Chiếc hộp được làm bằng gỗ lim, rất rắn chắc, bên ngoài còn có khóa sắt. Nùng Tậu mở khóa, đẩy nắp hộp lên, Sao nín thở nhìn, em thật sự rất tò mò về thứ bên trong. Mãi chốc sau, thứ đó cũng lộ diện, đám cỏ bao quanh chiếc hộp đung đưa nhích động, một nhúm lông đen mượt lấp la lấp ló. Sao mở to mắt lên, từ trong chiếc hộp ấy, một chú gấu con đáng yêu xinh xắn mơ màng bò ra.

- Oa dễ thương quá! - Sao định chạy òa lại.

Nùng Tậu đóng hộp và chậm rãi bước lùi, chàng ta không quan tâm đến em, khi em chạy đến gần con gấu thì chàng ta đã ở ngoài kết giới rồi.

Con gấu đó bò trên cỏ, nó nhỏ và béo tròn nên chân cơ hồ đỡ không nổi cơ thể, nó cứ loạng choạng suýt ngã thôi. Sao trông điệu bộ đó càng không thể kìm lòng, em bước dần đến.

- Gráo - Con gấu kêu lên, giọng en éc, rất đáng yêu.

Thế rồi nó lại gầm lên một tiếng nữa, giọng càng lúc càng trầm, cơ thể đột nhiên biến đổi và dần trở nên to lớn. Bước chân Sao chững lại. Con gấu bé xíu ấy lớn nhanh như thổi, chớp mắt nó đã đạt kích thước của một tòa hoa đình, to lớn hơn em gấp năm lần.

Sao tái xanh mặt mũi, em lại chỉ cách nó năm bước chân.

Nùng Tậu nói vọng vào từ bên ngoài - Tay trái ngươi đã được thoa một loại hương liệu kích thích gấu thần, nếu ngươi còn không mau chạy, nó sẽ xé nát tay ngươi ra. Yên tâm, nếu ngươi sơ suất thì chỉ mất cánh tay thôi mà, ta cố tình thoa lên tay trái, ngươi thuận tay phải đúng không?

Sao quay lại nhìn chàng, vẻ mặt sững sờ, không thể tin được là chàng ta có thể làm tất cả chuyện đó với tâm thế bình thản như vậy.

Nùng Tậu cười nhếch - Chúc may mắn.

Sau đó chàng ta quay lưng, đi đến chiếc võng đã giăng sẵn dưới sàn nhà, đung đưa võng ngủ.

Nhận xét