Mai nở dưới Sao: Chương 23: Vùng không gian vây kín thứ hai - Phần 13

- Đây là bìa thư của sở tư liệu. - Sao giơ chiếc bìa lộng lẫy lên, mỉm cười giải thích - Khi anh đăng ký để nhận tư liệu từ sở tư liệu thì họ sẽ trao cho anh một cái bìa như thế này.

Sở tư liệu là trung tâm tư liệu của Thần giới, đó là nơi tập trung tư liệu của cả cõi thần. Ai cũng có thể tiếp cận với trung tâm tư liệu đó, chỉ cần đăng ký và trở thành thành viên. Tất nhiên, việc tham gia có tính phí.

Sau khi đăng ký thành công, sở tư liệu sẽ gửi cho người tham gia một bìa thư gấm đặc biệt. Trên bìa thư đính lông cò cánh tiêu, khiến cho tốc độ trao đổi thông tin giữa thành viên và sở tư liệu trở nên cực kì nhanh chóng.

Người tham gia có thắc mắc gì hay cần tư liệu gì cứ viết ra giấy rồi bỏ vào bìa thư gấm và gửi đi. Sở tư liệu sẽ tự tổng hợp thông tin liên quan đến vấn đề đó rồi gửi về cho người tham gia. Cứ mỗi lần truyền tin như vậy thì sở tư liệu sẽ ghi nhận lại. Chủ yếu là để tổng hợp lịch sử tra cứu tư liệu của người tham gia thôi. Lịch sử này sau đó sẽ được gửi về cho người tham gia để họ theo dõi quá trình tra cứu tư liệu của mình dễ dàng hơn.

Cứ mỗi tháng, sở tư liệu lại yêu cầu chi phí tra cứu từ thành viên. Chi phí đó không phụ thuộc vào số lượng tư liệu mà thành viên tra cứu, nó là một khoảng phí cố định. Sao không biết mức phí đó là bao nhiêu, bởi vì em không phải là người chi trả nó.

Mấy tháng trước, sau khi em không còn liên lạc với Nhã Lang nữa thì việc tra cứu tư liệu của em trở nên vô cùng khó khăn. Dù em thường xuyên viết thư hỏi các vị Hoa tiên, Thần Tình và cả Lãm nhưng họ cũng không thể giải đáp hết mọi thắc mắc của em. Số tư liệu mà em đang nghiên cứu khá là mới mẻ, thậm chí có nhiều loại thảo dược lạ mà họ chưa có thông tin gì về nó cả.

Sao bế tắc, em khá là cầu toàn nên đã tìm hiểu vấn đề gì thì phải tìm hiểu rốt ráo mới thôi. Em cứ chạy đôn chạy đáo hỏi người này hỏi người kia, đôi khi chỉ là vài cây cỏ, vài phong tục mà em phải mất mấy tuần liền mới tra được chút thông tin nho nhỏ.

Các vị Hoa tiên thấy em vất vả như vậy, các nàng liền đăng ký thành viên sở tư liệu cho em. Vì các nàng đứng ra đăng ký nên người chịu phí cũng là các nàng. Sao chỉ biết mọi chuyện khi các nàng gửi cho em bìa thư gấm. Em không dám nhận ân huệ lớn như vậy nên ngỏ ý rằng sẽ trả lại hết các chi phí. Các vị Hoa tiên nhất quyết phản đối, các nàng giận dỗi hỏi em rằng, liệu em có còn xem các nàng là người thân nữa hay không?

Câu hỏi mang hàm ý trách móc đó khiến Sao không còn gì để nói, em chỉ đành nhận sự quan tâm này. Thật ra em không muốn các nàng phải lo nghĩ cho em. Em giờ đã ra ngoài, có thể tự lập nhưng vẫn trông chờ vào các nàng, em cảm thấy rất có lỗi.

Kể từ khi có bìa thư gấm, việc tìm kiếm tư liệu của Sao trở nên dễ dàng hơn. Mỗi khi em muốn tra cứu thông tin về loài cây nào, em chỉ việc vẽ lại nó rồi ghi ra các đặc điểm của nó và gửi đi. Chốc sau, em sẽ nhận lại rất nhiều tư liệu liên quan đến loài cây ấy. Đối với những loài cây lạ mà sở tư liệu cũng không có thông tin thì, sau khi kết thúc một tháng, lịch sử tra cứu tư liệu gửi về cho các vị Hoa tiên, các nàng sẽ tìm hiểu về loài cây đó cho em và gửi đến một lô lốc thông tin lý thú. Nhờ sự giúp đỡ từ sở tư liệu và các nàng, Sao không còn phải băn khoăn về vấn đề tư liệu nữa. Em tha hồ viết vẽ sưu tầm các loài cây rồi tra tư liệu về chúng, cứ thế miệt mài nghiên cứu ngày qua ngày.

Các vị Hoa tiên không chỉ giúp em sưu tầm tư liệu, các nàng còn gửi cho em vô số món quà khác. Khi là sổ vẽ, khi là bút, là mực, là màu. Khi là kẹo là bánh mà em yêu thích đến phát nghiện, hồi ở Mai Viện lúc nào cũng đòi ăn. Khi là những món đồ chơi đáng yêu, khi lại là trang phục, trang sức. Riêng những món đồ chơi hay trang sức thì em không dám nhận mà gửi trả lại các nàng. Em bảo rằng em đi cùng Quan Lang, xê dịch khắp nơi nên mang nhiều thứ sẽ rất mệt và cồng kềnh. Các vị Hoa tiên nghe vậy, không gửi những thứ đó cho em nữa mà tập trung vào những thứ em cần như sổ, như bút mực hay quà bánh.

Ngược lại, Sao cũng gửi cho các nàng những món quà địa phương mà em mua được. Cứ có thứ gì mà em thấy là hay ho thì em lại ngay lập tức gửi về cho các nàng. Những món đồ chơi mà em mua được em cũng gửi về cho các nàng nốt. Sao nhờ các nàng chuyển chúng về phòng em ở Mai Viện hộ vì em không thể mang chúng theo trong chuyến hành trình. Các vị Hoa tiên thấy em vẫn còn mua đồ chơi trẻ con, các nàng cứ cười em suốt. Như đợt em gửi về cho các nàng hai cái tò he mà Quan Lang đưa, các nàng đã trêu em nghiêng ngã một trận. Các nàng bảo, Sao đi đâu thì cũng là Sao cả. Em vẫn mãi mãi là đứa trẻ đáng yêu của các nàng.

Sao kể cho Giao nghe hết những chuyện đó, hai người trò chuyện với nhau khá nhiều. Em vừa làm việc vừa kể về các vị Hoa tiên cho chàng nghe, Giao nằm xuống chiếu của em, chốc chốc lại mỉm cười. Xem chừng chàng cũng rất thích các vị ấy.

Giao nán lại phòng em đến tờ mờ sáng, khi Sao mệt, em nằm ở một góc chiếu ngủ còn chàng thì di chuyển ra khu vực gần cửa phòng. Hai người ngủ ở hai góc cách biệt nhau. Sao không thắc mắc lý do vì sao chàng lại đòi vào phòng em. Giao thấy em không hỏi, chàng có chút mừng vui, ánh mắt lúc nào cũng ngời sáng.

Nhận xét