Mai nở dưới Sao: Chương 20: Hoàng hôn Mai Viện nhuốm màu đỏ thẫm - Phần 4.
Chuyện Đào Hoa Cơ đến Mai Viện nhanh chóng truyền đến tai
các vị Hoa tiên. Họ cùng đến gặp nàng, hai bên vui mừng hội ngộ. Đào Hoa thì từ
lâu đã được lòng các vị Hoa tiên rồi. Trước khi các nàng dạm ngõ nàng ấy cho
Mai Lang Vương, các nàng đã xem trọng nàng ấy.
Đào Hoa vốn là hoa khôi của Hoa giới. Nàng ấy là đóa hoa
đẹp nhất trong muôn ngàn hoa. Thuở nhỏ, Đào Hoa cũng là một nữ Hoa tiên lao động
chuyên cần và đạt được nhiều thành tích. Kĩ thuật ươm tơ dệt lụa và thêu thùa của
nàng đứng đầu trong lứa Hoa tiên hiện tại, ngay cả Ưu Liên cũng phải khen ngợi
tài hoa của nàng.
Không chỉ vậy, cha mẹ nàng còn là thuộc hạ thân cận của nữ
thần Ban Cơ. Lúc nữ thần còn sống cũng từng nói là muốn kết thông gia với họ.
Vì câu nói trong quá khứ ấy và tài hoa của Đào Hoa hiện thời mà Tam vị Hoa tiên
mới dạm ngõ nàng về cho Mai Lang. Các vị Hoa tiên luôn tin rằng Đào Hoa Cơ sẽ
trở thành một người vợ hiền lương thục đức, hầu hạ Mai Lang chu đáo ân cần.
Để chào mừng Đào Hoa đến, các vị Hoa tiên đích thân xuống
bếp nấu một vài món ăn. Đào Hoa Cơ tỉ mỉ phụ giúp các nàng, khiến Ưu Liên và
các vị Hoa tiên còn lại rất hài lòng vừa ý. Sao thấy các chị làm việc, em cũng
hăng hái giúp đỡ, các vị Hoa tiên giao cho Sao việc thái rau củ. Em mang việc
ra giường tre ngoài hiên làm còn Đào Hoa thì nấu nướng trong bếp, hai người
không có cơ hội để tiếp xúc trực diện với nhau.
Đến chiều, bữa ăn thịnh soạn cũng hoàn tất. Mọi người bày
bàn ở khu Hoa tiên như thường lệ để tiện dọn món. Thần Tình và Lãm cũng được mời
tham gia buổi tiệc đoàn viên này. Đợi đến khi Mai Lang Vương đến, mọi người mới
bắt đầu chia nhau an tọa.
Lần tổ chức tiệc này không phải là chủ ý của Mai Lang
Vương, dù vậy chàng cũng không phản đối. Chàng đến khu Hoa tiên khi được tiểu đồng
thông báo là mọi thứ đã được chuẩn bị xong. Vì vậy chàng có mặt khá muộn.
Khi chàng đến, thức ăn đã dọn lên sẵn sàng, Thần Tình và
Lãm ngồi cạnh nhau, đang phiếm chuyện rôm rả. Chàng đi đến ngồi bên cạnh Lãm, định
dành chiếc ghế bên cạnh cho Sao, thế nhưng em bỗng bị các vị Hoa tiên giữ tay lại
và bắt ngồi bên cạnh Thần Tình. Mai Lang Vương nhìn Sao như muốn gọi em đến ngồi
bên chàng. Sao u uẩn nhìn lại chàng, em bỗng cụp mắt xuống, yên lặng ngồi
nguyên đó.
Mai Lang Vương rất khó hiểu với hành động của em, cho đến
khi chàng thấy tà áo hồng nhuận thướt tha đáp xuống ngay bên cạnh, chàng mới hiểu
nguyên do. Chàng dời mắt qua, hé nhìn, Đào Hoa đã an tọa bên cạnh chàng rồi.
Ưu Liên, Xích Phượng và Bạch Sứ tủm tỉm mỉm cười. Mai
Lang và Đào Hoa thật là đẹp đôi. Các nàng cố tình an bài như vậy để thúc đẩy
tình cảm giữa hai người.
- Em gắp thức ăn cho chàng nhé? - Đào Hoa tươi cười hỏi.
Nụ cười của nàng thật say sưa, khi ở gần người mà nàng yêu, nàng càng trở nên
thắm sắc hơn bao giờ hết, chỉ một nụ cười mà có thể khiến cho Lãm và Thần Tình
ngất ngây.
- Không cần đâu, ta tự dùng được. - Mai Lang Vương từ chối,
dẫu vậy, cách mà chàng đối đáp với nàng không hề lạnh nhạt như bao người khác,
lời nói luôn ẩn chứa dịu dàng.
- Chàng không muốn em hầu hạ ư? - Đào Hoa thoáng buồn.
- ... - Mai Lang Vương trông sắc mặt ủ dột đó, chàng lại
thấy không đành lòng, gật đầu nói - Vậy nàng giúp ta nhé.
Đào Hoa tức khắc ngẩng lên, cười tươi êm dịu. Nàng ân cần
gắp thức ăn cho chàng, những món mà nàng gắp đều là những món mà chàng ưa
thích. Mai Lang Vương cẩn thận dùng hết, không nói thêm gì. Đào Hoa không rời mắt
khỏi chàng dù là một giây, nàng dõi theo chàng mê mải.
- Nàng cũng ăn đi. - Mai Lang Vương gắp cho nàng một miếng
củ sen, chàng vẫn nhớ rằng nàng thích ăn nó.
Đào Hoa hạnh phúc mãn nguyện. Nàng gật đầu, thẹn thùng
đón nhận sự quan tâm từ chàng.
- Vợ chồng hòa thuận thế này thật là tốt. - Ưu Liên hài
lòng lên tiếng.
- Có vợ tương lai đẹp vậy mà cứ giấu suốt. - Thần Tình hờn
trách Mai Lang Vương.
Đào Hoa nghe nàng khen, e thẹn che mặt lại. Thần Tình
trông dáng điệu thục nữ ấy, nàng lại càng hứng thú hơn. Nói chung, Thần Tình
thích mấy cô gái dễ thương, chỉ cần dễ thương hiền lành thì nàng tự nhiên sẽ có
thiện cảm.
- Ngài thật có phúc. - Lãm cười bảo chàng - Chẳng biết đến
bao giờ tôi mới có được vợ xinh như vậy!
Lời ca cẩm của chàng ta khiến mọi người cười vang. Mai
Lang Vương lại chẳng đáp lời ai cả, chàng một mực dùng hết thức ăn mà Đào Hoa gắp
cho rồi gác đũa.
Riêng Sao, trong bữa ăn đó em không thể dùng thêm món gì.
Em gắp một miếng măng xào, rề rà nhai miếng măng đó suốt buổi, nhai mãi không
xong.
Lòng em lúc này đang nhói buốt từng cơn. Em bắt đầu hiểu
được một số điều...
Nhận xét
Đăng nhận xét